"Ngươi không tự ngẫm lại bản thân còn dám nói ta, đã bảo ngươi đừng ở gần như thế rồi, kết quả theo dõi bị người ta phát hiện, ngươi nói ngươi có chừng mực, có chừng mực cái rắm!"
Hai người mắng nhau ở giữa đường, Lâm Tú cùng Triệu Linh m không quan tâm bọn họ, tiếp tục đi về phía Lâm phủ.
Trên đường, Lâm Tú tò mò hỏi: "Linh m, ngươi làm cách nào để biến ra cây thương vừa nãy vậy?"
Không thể không nói, hình ảnh nàng vừa rồi đột nhiên biến ra một cây thương băng nhìn rất phong cách, Lâm Tú cũng muốn học, về sau nếu mình làm được thì quá ngầu.
Triệu Linh m nhìn hắn một cái, nói: "Lấy băng ngưng làm vũ khí, yêu cầu năng lực khống chế rất cao, chờ ngươi lại thức tỉnh thêm một lần nữa mới có thể chậm rãi học tập, đến lúc đó ta sẽ dạy ngươi."
Về tới Lâm phủ, vợ chồng Bình An bá cảm thấy rất ngạc nhiên lẫn vui mừng khi nhìn thấy Linh m đến đây.
Sau một phen khách sáo chào hỏi, Chu Quân im lặng một lát, rồi hỏi Linh m: "Linh m, cha nương của ngươi đã về Vương Đô chưa?
Triệu Linh m gật gật đầu, nói: "Buổi sáng hôm nay ta cùng bọn họ trở về."
Vợ chồng Bình An bá liếc nhau, Chu Quân tiếp tục nói: "Ta và phụ thân Lâm Tú hôm nay định đi bái phỏng Triệu phủ một lát, khi Linh m ngươi về phủ, phiền ngươi thông báo một tiếng cho cha nương mình."
Triệu Linh m gật gật đầu, nói: "Được, giờ ta sẽ trở về nói với bọn họ."
Sau khi Linh m rời khỏi, Lâm Tú nhìn vợ chồng Bình An bá hỏi: "Cha, mẹ, hai người định đi Triệu gia từ hôn sao?"
Chu Quân gật gật đầu, nói: "Trong khoảng thời gian này, ta và cha con suy xét thật lâu, mặc kệ là danh dự Lâm gia hay là danh dự Triệu gia, ở trong lòng cha nương đều kém xa an toàn của con, cha nương không cần ngươi có thành tựu gì, chỉ muốn ngươi bình an hạnh phúc một đời là tốt rồi."
Trong lòng Lâm Tú dâng lên dòng nước ấm, cười hỏi: "Con có thể đi cùng hai người không?"
Chu Quân lắc lắc đầu, nói: "Ta và cha con đi là đủ rồi, con ở lại nhà đi, loại chuyện này tiểu bối các con không tiện ra mặt."
Lâm Tú nghĩ một hồi, nói: "Con vẫn nên đi cùng hai người thì hơn, dù sao nguyên nhân từ hôn là do con, chúng ta cùng đi sẽ càng có sức thuyết phục."
Hai người suy nghĩ một lát, cảm thấy Lâm Tú nói cũng có lý, ước chừng nửa canh giờ sau, một nhà ba người ngồi lên xe ngựa, đi về phía Triệu phủ.
Triệu phủ là Phủ Nhất đẳng hầu, vị trí ở ngay Đông Thành, cách Lâm phủ không xa.
Ước chừng sau nửa khắc, xe ngựa dừng lại trước cửa Triệu phủ, Tôn Đại Lực để người gác cổng thông báo, rất nhanh đã có mấy bóng người đi ra khỏi phủ nghênh đón.
Cha Linh m thì Lâm Tú đã biết, vị phụ nhân bên cạnh hắn thì là lần đầu tiên gặp, chắc hẳn là nương của Linh m, tuy rằng trên mặt của nàng đã xuất hiện một ít dấu vết của năm tháng, nhưng có thể thấy được khi trẻ tuổi cũng là một vị mỹ nữ xinh đẹp như hoa.
Đương nhiên, hiện tại Triệu phu nhân cũng rất đẹp, nhưng là một loại dịu dàng hiền thục, so với sự dịu dàng của Triệu phu nhân, Linh m có vẻ rất lạnh lùng cao ngạo, từ ấn tượng đầu tiên mà nói, Lâm Tú thậm chí hoài nghi Linh m có phải được Triệu phủ nhặt về nuôi không.
Vợ chồng Võ An hầu nhiệt tình nghênh đón một nhà ba người đi vào, Lâm Tú đi vào Triệu phủ thì phát hiện, phủ đệ Triệu gia giàu có hơn Lâm phủ nhiều lắm, ít nhất cũng có bảy tám tiến (1), người hầu trong phủ cũng không ít, đây là phủ Nhất đẳng hầu, đặt tại Đại Hạ cũng là một trong những gia tộc nắm giữ quyền thế ngập trời.
(Bảy tám tiến: Một kiểu tứ hợp viện có nhiều gian nhà, có tới bảy tám khu sân viện.)
Vào chính đường, chủ khách phân chia chỗ ngồi xong, đương nhiên là không tránh được một phen khách sáo.
Hồi lâu sau, Chu Quân mới chủ động chuyển sang đề tài chính, nói với vợ chồng Võ An hầu: "Lần này hai vợ chồng chúng ta đến quý phủ là vì hôn ước của Lâm Tú và Linh Quân."
Võ An hầu buông chén trà xuống, cười nói: "Cũng phải, tuổi tác của Lâm Tú và Linh Quân đều đã không còn nhỏ, chúng ta vốn định đợi cho lần này Linh Quân về Vương Đô rồi mau chóng làm đám cưới."
Chu Quân lắc lắc đầu, nói: "Võ An hầu hiểu lầm, Triệu phủ hôm nay đã là phủ Nhất đẳng hầu, Lâm gia ta sớm xuống dốc, thật sự là không dám trèo cao, chuyện hôn ước chi bằng hủy bỏ đi."
Võ An hầu ngẩn ra một chút, sau đó nói: "Phu nhân nói gì vậy, Triệu gia ta không phải loại tiểu nhân như thế, nếu đã định ra hôn ước thì nhất định sẽ không đổi ý, điểm này các ngươi có thể yên tâm."
Lúc này, Bình An bá Lâm Đình mở miệng nói: "Tất nhiên chúng ta biết rõ Triệu gia không phải loại người đó, nhưng thực không dám giấu diếm, trong hai tháng gần đây Tú Nhi đã liên tiếp bị ám sát hai lần, vài ngày trước lại suýt nữa mất đi tính mạng, Linh Quân cô nương tài sắc vẹn toàn, ở Vương Đô những gia tộc muốn lập hôn ước với Triệu gia nhiều không đếm xuể, Lâm gia thực sự không đắc tội nổi, nếu hôn ước không bị trừ bỏ, không biết những vụ ám sát như vậy còn xảy ra bao nhiêu lần..."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận