Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 146: Tới cửa bái tạ (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Muốn các cô nương đi tới phủ, tâm tư gây rối rất rõ ràng, không biết các cô nương lâu khác từng bị gây họa bao nhiêu lần, nàng sẽ không vì bạc mà đẩy bọn họ vào trong hố lửa.
Người đàn ông kia nhổ một ngụm nước bọt trên đất, không kiên nhẫn nói: "Cái này là quy củ chó má gì vậy, ta cũng không phải không trả bạc, nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi mà làm bản đại gia mất hứng, các ngươi đừng mong được kinh doanh cái hí lâu này tiếp..."
Bầu gánh lộ vẻ mặt khó xử, các cô nương bây giờ đều đã lui về phía sau.
Lúc Ngô Văn Viễn đi vào thì vừa lúc nhìn thấy vài tên lưu manh này đang gây khó dễ người của Lê Hoa Uyển.
Hắn biết tên lưu manh này, khi Đông Thành Lệnh tiền nhiệm vẫn còn giữ chức, mấy người này mỗi tháng đều hiếu kính Đông Thành Lệnh không ít tiền, bởi vậy mới có thể hoành hành ngang ngược ở nội thành, lúc đó Ngô Văn Viễn muốn quản, lại sợ đắc tội Đông Thành Lệnh, cuối cùng chỉ có thể làm như không thấy chuyện này.
Hiện tại thì khác, giờ hắn đã là Đông Thành Lệnh, không cần để ý sắc mặt của người khác.
Hắn trầm mặt xuống, giận dữ quát to: "Mấy tên khốn kiếp này, thật sự là gan to bằng trời, người đâu, kéo tất cả bọn hắn ra ngoài cho ta, mỗi tên chịu một trăm trượng, đánh ngay giữa đường, bản quan thực muốn xem xem về sau còn có ai dám làm càn ở chỗ này!"
Mấy tên lưu manh còn chưa kịp phản ứng đã bị bộ khoái nha dịch lôi ra ngoài, có mấy người mang ghế dài ra từ trong lâu, rất nhanh, bên ngoài liên tiếp vang lên những tiếng kêu cực kì thảm thiết.
Vô số người qua đường đứng ở xa xa vây xem, bọn họ biết đám lưu manh này, trước kia bọn chúng ở trong thành ức hiếp dân chúng, quan phủ cũng không quản, hôm nay xảy ra chuyện gì vậy, thế mà bị nha sai lôi ra khỏi lâu, còn đánh đập tàn nhẫn như vậy...
Xem ra cái diễn lâu tên Lê Hoa Uyển này có bối cảnh...
Trong Lê Hoa Uyển, các cô nương vô cùng bất ngờ nhìn một màn này, bầu gánh cũng không biết trước mắt đang xảy ra chuyện gì, đúng lúc này, khuôn mặt trầm xuống của Ngô Văn Viễn trong nháy mắt liền chuyển biến thành tươi cười như gió xuân, đi lên phía trước nói: "Ngươi chính là bầu gánh của diễn lâu này đúng không, từ giờ trở đi, các ngươi có thể mở cửa làm ăn, bản quan là Đông Thành Lệnh mới nhận chức, ở đây có lưu manh vô lại làm loạn là do bản quan trị an không chu toàn, về sau nếu có người dám gây chuyện, các ngươi cứ đến nha môn đông thành tìm bản quan, bản quan nhất định sẽ làm chủ cho các ngươi!"
Bầu gánh và các cô gái Lê Hoa Uyển đều có chút sững sờ, vị đại nhân mới nhận chức Đông Thành Lệnh này bình dị gần gũi như vậy sao?
Chỉ có Thải Y giống như nghĩ tới điều gì, trong lòng có chút ngọt ngào, khóe miệng cũng mỉm cười.
Đến tận khi Đông Thành Lệnh rời khỏi, các cô gái mới vui vẻ cảm thán.
"Đáng đánh!"
"Đại nhân mới tới này thật sự là một vị quan tốt..."
"Hì hì, về sau không cần sợ người xấu đến quấy rối nữa!"
Các cô nàng líu ríu nói chuyện với nhau, chỉ có chủ gánh đi đến trước mặt Thải Y, nhìn nàng một cái, hỏi: "Thải Y, có phải ngươi biết điều gì đúng không?"
Thải Y lắc đầu nói: "Không có..."
Chủ gánh liếc nàng một cái, nói: "Không có cái rắm, còn muốn giấu diếm ta sao, vừa rồi ta đã thấy ngươi ở nơi đó cười ngây ngô, không nói đúng không, không nói thì chờ lần sau Lâm công tử tới, ta sẽ bảo hắn ngươi mắc bệnh không có mặt ở đây..."
Trên mặt Thải Y lộ ra vẻ bối rối, nói: "Công tử mới rồi có nói với ta là muốn đi nha môn nói giúp chúng ta, ta cũng không biết Đông Thành Lệnh đại nhân sẽ tới..."
Trên mặt chủ gánh lộ ra nụ cười, nói: "Thải Y à, ta thấy vị Lâm công tử kia thật lòng với ngươi, nếu không người ta cần gì để ý chúng ta như vậy?"
Hai tay Thải Y nắm chặt vạt áo, lúc đầu nàng đã chôn thật sâu một ít tâm tư tại đáy lòng, nhưng chuyện xảy ra hôm nay lại làm cho nàng không thể không nghĩ nhiều...
Thế nhưng công tử có hôn ước, vị thiên chi kiêu nữ kia hẳn là sẽ không cho phép hắn nạp thiếp.
Dù không làm thiếp thất, có thể thường xuyên hầu hạ ở bên cạnh hắn, hát một khúc cho hắn nghe cũng tốt...
Trong lúc nhất thời, trong lòng của nàng nổi lên ngàn vạn gợn sóng chập trùng.
Khi tước vị tăng lên, cuộc sống ở Lâm phủ đã xảy ra thay đổi rõ ràng.
Đầu tiên là người tới cửa bái phỏng nối liền không dứt, mặc kệ trước kia có quen biết không, lễ vật vẫn tràn đầy một căn phòng, nếu không phải trong cung ban cho năm nha hoàn năm người hầu, một mình A Nguyệt cũng không chịu nổi.
Lâm gia trước kia cũng có vài nha hoàn hạ nhân, trước đó không lâu đều cảm thấy Lâm phủ xuống dốc, cầm được khế ước bán mình rồi đều rời đi, mấy ngày này, trong nhà không đủ nhân lực, nhất là A Nguyệt, ngày thường chạy đông chạy tây, hầu như không có thời gian rảnh rỗi.

Bình Luận

0 Thảo luận