Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 157: Một quyền (3)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Những gì Lâm Tú miêu tả cũng không khác gì so với vết tích Liễu Thanh Phong nhìn thấy ở hiện trường.
Hiện trường có băng thừa còn sót lại, lồng ngực thích khách kia lõm xuống, trái tim vỡ nát, chính là nguyên nhân duy nhất khiến gã tử vong, nhìn qua quả thật là một trận phản sát tuyệt đẹp.
Nhưng trong đó lại có một lỗ hỏng mấu chốt.
Gương mặt Liễu Thanh Phong lộ vẻ nghi ngờ nói: "Ta còn một điểm rất tò mò, thích khách kia sở hữu tu vi võ đạo không tầm thường, trong tình huống chân khí hộ thể, với tu vi võ đạo của Lâm đại nhân không thể một quyền đánh chết gã được, tại sao..."
Lâm Tú lắc đầu, ngắt lời hắn ta, nói: "Tại sao gã không dùng chân khí hộ thể ta cũng không biết, sợ rằng Liễu đại nhân chỉ có thể hỏi chính người đó..."
Thích khách kia đã chết, tất nhiên Liễu Thanh Phong không thể hỏi được, khả năng duy nhất chính là khi đối phương ám sát Lâm Tú đã rót tất cả chân khí vào binh khí, khiến chân khí trong cơ thể trống rỗng mới bị Lâm Tú phản sát.
Nhưng chuyện này lại mang đến một vấn đề mới, nếu người này rót toàn bộ chân khí vào binh khí, nhất định là ôm suy nghĩ một kích tất chết, chớp mắt khi đâm trúng Lâm Tú sẽ kích phát chân khí phá hoại lục phủ ngũ tạng của hắn, không thể nào cho Lâm Tú thời gian để phản kích.
Vụ án dường như rơi vào một vòng tuần hoàn chết.
Ánh mắt Lâm Tú bình tĩnh, trong lòng lại nổi lên gợn sóng.
Liễu Thanh Phong không hổ là người quan trọng nhất của lang trung đại nhân, mỗi một vấn đề đều chỉ thẳng đến điểm mấu chốt, nhưng hắn ta làm sao cũng không nghĩ ra, thích khách kia không phải không muốn lấy chân khí hộ thể, mà là không thể.
Con người từ khi gặp phải nguy cơ cho đến lúc đại não phán đoán nguy cơ để phản ứng cuối cùng chấp hành là chuyện cần thời gian, tuy thời gian đó không dài nhưng nhất định phải dài hơn thời gian dòng điện truyền đi.
Trong chớp mắt khi thanh kiếm của gã đâm trúng cơ thể Lâm Tú, cả người gã đã bị điện làm cho tê dại, đừng nói rút chân khí ngự kiếm ngay cả chân khí bám trên thân kiếm cũng không thể kích phát được, nếu gã dùng những thứ như gậy gộc, phi đao, sẽ không bị dẫn điện, hoặc không dùng ám khí tiếp xúc cơ thể, Lâm Tú sẽ chết chắc, nhưng trên đời có trăm ngàn loại binh khí, gã lại cố tình chọn kiếm...
Lâm Tú không giải thích cho hắn ta, Liễu Thanh Phong cũng không truy hỏi.
Dù sao thích khách kia đã chết, Lâm Tú cũng không bị thương, không gây ra hậu quả nghiêm trọng, hắn ta chỉ dặn dò Lâm Tú: "Lâm đại nhân, xem ra có người rất hi vọng ngươi xảy ra chuyện, sau này ngươi phải thật cẩn thận, nếu không cần thiết thì đừng ra khỏi thành, cho dù ở trong thành ra cửa cũng phải mang theo hộ vệ."
Lâm Tú ôm quyền nói: "Đa tạ Liễu đại nhân nhắc nhở."
"Nếu Lâm đại nhân không có việc gì, ta về nha môn trước." Liễu Thanh Phong gật đầu ra hiệu với Lâm Tú, lúc đi đến trước cửa, bước chân hơi khựng lại nói: "Nếu Lâm đại nhân có thời gian không ngại nghĩ thử xem, nếu ngươi không cho ai biết hành tung của mình kẻ địch của ngươi làm sao biết được, ngươi giả dạng hạ nhân rời khỏi từ cửa sau liệu có ai nhìn thấy không."
Liễu Thanh Phong vừa nói xong, ánh mắt Lâm Tú khẽ nghiêm nghị.
Hắn giả dạng thành hạ nhân, rời khỏi Lâm phủ từ cửa sau, không chỉ một mình hắn biết.
Còn có một người.
Người này là hạ nhân của Lâm phủ, là một trong mười hạ nhân bệ hạ ban thưởng khi tấn tước cho Lâm phủ, khi đó gã quét tước chuồng ngựa ở hậu viện vừa khéo đụng phải Lâm Tú, lúc bấy giờ còn kinh ngạc một chút, Lâm Tú chỉ bảo gã giữ bí mật rồi không nghĩ nhiều nữa đã ra khỏi nhà.
Lâm Tú lập tức nói: "Đại Lực!"
Tôn Đại Lực vội vàng từ bên ngoài chạy vào, nói: "Thiếu gia, có chuyện gì!"
Lâm Tú trầm giọng nói: "Đi tìm Lâm Võ!"
Lâm Võ là tên của hạ nhân kia, những nha hoàn hạ nhân vào Lâm phủ đều được ban họ Lâm.
Tôn Đại Lực chạy nhanh ra ngoài, không lâu sau đã chạy trở về, trên mặt hắn ta tràn ngập vẻ chấn động, lắp bắp nói: "Thiếu, thiếu gia, Lâm Võ, Lâm Võ chết rồi!"
Lâm phủ, trong sương phòng của hạ nhân.
Liễu Thanh Phong kiểm tra thi thể nam tử trên mặt đất một lượt, nói: "Uống thuốc độc tự sát, xem ra gã đã chuẩn bị từ sớm."
Khi nhìn về phía Lâm Tú lần nữa, sắc mặt của hắn ta trở nên nghiêm túc nói: "Nếu bị người ta mua chuộc gã sẽ không làm đến bước này, ngay cả độc cũng chuẩn bị từ trước, sau khi Lâm đại nhân hồi phủ còn chưa điều tra gã đã quyết đoán tự sát, người này... hẳn là tử sĩ mà người khác nuôi dưỡng."
Người có thể nuôi dưỡng tử sĩ, thân phận tuyệt đối không đơn giản, rất có khả năng là công hầu quyền thế ngập trời ở Vương Đô.
Liễu Thanh Phong nói: "Nếu Lâm đại nhân muốn tra ra hung thủ của vụ án này, sợ rằng phải bắt đầu tra từ thân phận người này, nhưng nếu những tử sĩ kia được thả ra ngoài, cho dù có điều tra đến cùng cũng không tra được gì, nước ở Vương Đô rất sâu, Lâm đại nhân hẳn hiểu rõ hơn ta."

Bình Luận

0 Thảo luận