Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 128: Bản cung rất thích hắn.

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Lê Hoa Uyển.
Thải Y hát xong một khúc, Lâm Tý chú ý đến, một tia tối tăm trong mắt Quý phi nương nương không biết đã biến mất không còn dấu vết từ lúc nào.
Thật ra âm nhạc là một thứ rất thần kỳ, cho dù là ngôn ngữ không thông cũng không gây trở ngại đến tình cảm cảm thụ âm nhạc, đây là một trong những mị lực quan trọng nhất của âm nhạc.
Những làn điệu, ca từ quen thuộc của quê nhà được hát lên, đối với người xa quê hương mà nói, sẽ mang đến một loại chữa lành.
Năng lực dị thuật của Thải Y có thể phóng lớn loại chữa lành này, bất luận là trong lồng ngực có bức bối lớn cơ nào, tâm tình xấu thế nào, nghe được loại thanh âm chữa lành này, trong lòng cũng sẽ rất nhanh yên tĩnh.
Về điểm này, Lâm Tú đã tự mình thể nghiệm qua.
Ở một khắc khi tiếng hát của Thải Y dừng lại, Quý phi nương nương nhẹ nhàng thở ra một hơi, nàng cúi đầu nhìn linh sủng ở trong lòng, phát hiện ánh mắt nó đã khôi phục linh động, giống như đã trở về bộ dáng hoạt bát nhất lúc trước.
Đến bây giờ, chuyện có liên quan đến linh sủng, nàng đã cực kỳ tín nhiệm Lâm Tú.
Nàng từ từ đứng lên nhìn Lâm Tú một cái, nói: "Hôm nay ta rất vui, ra ngoài lâu rồi, trở về thôi, nếu như ngươi có thời gian rảnh, thường xuyên đến hậu cung thăm Niếp Niếp."
Nhóc con kia ở trong lòng Quý phi nương nương "meo meo meo meo" vài tiếng với Lâm Tú, ý là bảo Lâm Tú thường xuyên vào cung nói chuyện với nó.
Quý phi nương nương muốn đi, trong lòng Lâm Tú có chút sốt ruột.
Đều đã một canh giờ rồi, sao Dương Tuyên còn chưa ra tay, lẽ nào, là mình đoán sai rồi?
Lần này kế hoạch thất bại, lần tiếp theo, không biết phải đợi đến khi nào.
Hơn nữa, đối phương có cho hắn cơ hội nữa không còn không chắc được.
Nhất thời, Quý phi đã muốn rời khỏi nhã các, từ lầu hai đi xuống, đang muốn đi ra khỏi Lê Hoa Uyển, đột nhiên, một nam tử đang nghe hí, đứng dậy từ trên chỗ ngồi.
Trên mặt hắn đầy vẻ lỗ mãng, ánh mắt mị mị nhìn Quý phi nương nương, rồi lại nhìn Lâm Tú một cái, nói: "Mỹ nhân, bộ dáng nàng xinh đẹp như vậy, đừng đi theo tiểu bạch kiểm này nữa, đi theo ta đi, nhìn thân thể của hắn, rồi lại nhìn ta đi, ta mạnh hơn hắn nhiều..."
Nói xong, thế mà tay hắn ta lại không thành thật cười cười đưa tay về phía Quý phi nương nương.
Phía sau Quý phi nương nương, sát ý trong mắt Chu Cẩm tăng vọt, đang định hành động, Lâm Tú đã giành bước lên trước một bước, túm lấy cổ tay nam nhân kia.
Nam nhân giận giữ, một bàn tay khác nắm lấy áo trước ngực Lâm Tú, khinh thường nói: "Tiểu bạch kiểm, ngươi dám cướp nữ nhân với bổn đại gia."
Lâm Tú bỏ cổ tay người này ra, nhẹ nhàng đẩy trên vai hắn, thế mà nam nhân lại lùi lại mấy bước, rồi ngửa đầu ngã ở trên mặt đất, có hai người cùng đi với hắn, lập tức đi lên đỡ dậy.
Bất ngờ, sau khi nam nhân kia ngã xuống đất, thân thể run rẩy vài cái, rồi hai chân dừng lại, cũng không nhúc nhích nữa.
Một nam tử khác đỡ hắn lên, kinh hãi nói: "Đại ca, đại ca, ngươi làm sao vậy?"
Nhưng mặc cho hắn lay động thế nào, nam tử đang ngã xuống đất kia đều không có động tĩnh gì.
Hắn đưa tay sờ nhẹ nhàng thăm dò mũi người này, cả người lập tức đứng bật dậy từ trên mặt đất, run giọng nói: "Không thở nữa, đại ca chết rồi!"
Một người khác lập tức phản ứng lại, chạy ra ngoài đường lớn, lớn tiếng nói: "Giết người rồi, giết người rồi!"
Bà chủ và một vài linh nhân vội vàng đi đến, nghe nói ở đây có người chết, tất cả đều sợ hãi.
Thải Y cô nương từ trên lầu đi xuống, sau khi ý thức được đã xảy ra chuyện gì, sắc mặt đại biến, nhanh chóng đi đến trước mặt Lâm Tú, lo lắng hỏi: "Công tử, làm sao bây giờ..."
Lâm Tú đi đến trước người nam tử kia, ngồi xổm thân mình xuống, đưa tay ra dò xét ở dưới mũi hắn, rồi lại sờ mạch đập của hắn, phát hiện người này đã chết không còn hơi thở.
Hắn chậm rãi đứng lên, nói thật, Lâm Tú biết, nhất định Dương Tuyên sẽ ra tay với hắn, nhưng lại không đoán được, vì để hãm hại hắn, hắn ta lại có thể không thương tiếc lấy một mạng người.
Trước mắt bao người, mọi người đều nhìn thấy, là Lâm Tú hắn đẩy người kia một cái, sau đó người này té ngã, rồi trực tiếp tử vong.
Nhân chứng vật chứng đầy đủ, hắn căn bản không có cơ hội cãi lại.
Tuy Lâm Tú có năng lực đánh chết người này, nhưng vừa rồi, khí lực hắn sử dụng, ngay cả một phần một trăm cũng không có.
Đây rõ ràng là một mạng người kéo hắn xuống nước, lần này, Dương Tuyên muốn khiến hắn hoàn toàn không thể xoay người...
Không đến một lúc sau, còn có mấy tên bộ khoái đi vào Lê Hoa Uyển.
Cảnh tượng quen thuộc, cũng là người quen thuộc.
Lâm Tú nhìn mấy tên bộ khoái kia, nhất thời không biết nói gì.
Tên bộ khoái cầm đầu vẫn là người lúc trước, hắn ta bước nhanh đến trước người nam tử đã chết, sau khi kiểm tra một hồi, nhìn mấy người Lâm Tú, nói: "Những người liên quan, tất cả đều về nha môn với ta!"

Bình Luận

0 Thảo luận