Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Công Tử Biệt Tú

Chương 176: Bắt kẻ thông dâm (2)

Ngày cập nhật : 2025-10-29 07:16:26
Có thể nói, gương mặt này của Lâm Tú, mang đến cho hắn phiền toái rất lớn, trong Vương Đô không biết có bao nhiêu người muốn âm thầm dồn hắn vào chỗ chết, tuy bệ hạ phái người của mật trinh ra bảo vệ hắn, nhưng tương ứng Lâm Tú cũng mất đi tự do.
Hắn biết, hai gã mật trinh kia đang ở một nơi bí mật nào đó gần đây bảo vệ hắn, an toàn của hắn được bảo đảm, nhưng cũng không có bí mật của mình.
Lần sau, nếu như lại gặp phải thời tiết giông tố, căn bản Lâm Tú không thể nào lại ra ngoài tu hành, đây là vấn đề hắn rất phiền não.
Nếu như hắn có thể thay đổi khuôn mặt, chuyện đó sẽ trở nên rất đơn giản.
Làm một vài chuyện không bị người khác biết, hoặc là không tiện để người khác biết, hắn hoàn toàn có thể đổi một gương mặt, không một tiếng động mà đi làm, cũng không cần lo lắng bị người khác ám sát ở trên đường, hoặc là bí mật lớn nhất bị lộ ra.
Mà điều kiện tiên quyết của tất cả những chuyện trên, lại đến từ năng lực của người này!
Lưu Đông đi ở trên đường phố náo nhiệt, trong lòng rất khinh thường.
Nữ nhân vừa lùn vừa béo vừa xấu kia, thế mà lại có thể sinh ra hoài nghi với hắn, còn cố ý mời mật trinh đi điều tra hắn, quả thực là trò cười, Lưu Đông hắn tung hoành trong bụi hoa nhiều năm, chính là dựa vào năng lực đổi mặt dịch dung, cho dù hắn ngày ngày đi ra ngoài tìm nữ nhân, nàng cũng không điều tra ra được chứng cứ gì.
Nếu không phải vì tiền của nàng, cùng với cuộc sống xa hoa lãng phí, hắn có chết cũng không lên giường với con lợn béo đó, mỗi ngày ôm một đống thịt béo vào giấc ngủ đã để lại bóng ma ám ảnh rất lớn trong lòng hắn, chỉ có những tiểu muội muội xinh đẹp trong thanh lâu mới có thể an ủi tâm hồn bị thương của hắn...
Về phần con lợn béo kia, nàng cho người điều tra thoải mái đi, cứ việc tùy ý điều tra, tra được chứng cứ thì coi như hắn thua!
Trong lòng nghĩ như thế, Lưu Đông đến cửa thanh lâu hay đến.
Xoa nắn mấy lần người các cô nương chào mời khách ở cửa thanh lâu, Lưu Đông mỗi tay ôm một người, vừa cười vừa đi vào, chuẩn bị an ủi cho tốt những uất ức mà đêm hôm qua hắn phải chịu.
Lâm Tú đứng ở trên đường cách đó không xa, yên lặng chăm chú nhìn vào tất cả những chuyện này.
Hắn biết rất ít người có thể chống đỡ được dụ hoặc của việc bớt phấn đấu ba mươi năm. Nhất là đi vào xã hội, sau khi gặp được sự ác độc của cuộc sống, từ từ sẽ biết tôn nghiêm và điểm giới hạn thật ra là thứ không đáng tiền nhất, có một vài người hung ác cắn răng một cái, rồi lựa chọn đi đường tắt.
Ở trước mặt hiện thực, giấc mơ không đáng được nhắc tới.
Nhưng mà có rất ít người hiểu được, vòng tròn vận mệnh đã sớm âm thầm định xong giá rồi.
Đường tắt bớt phấn đấu ba mươi năm cũng không dễ đi như vậy, đời trước, Lâm Tú biết có rất nhiều mỹ nam mỹ nữ còn trẻ đã được phú bà phú hào bao nuôi, thật ra lúc riêng tư bọn họ cũng sẽ tiêu tiền tìm niềm vui, tâm lý của bọn họ chịu áp lực lâu rồi, càng cần được giải phóng hơn người bình thường.
Nhất là mấy kẻ được phú hào bao dưỡng, cảnh ngộ của bọn họ càng thê thảm hơn, bởi vì ở một phương diện nào đó dục vọng của nam nhân sẽ theo sự tăng trưởng của tuổi mà xuống thấp, thứ bọn họ theo đuổi nhiều hơn là tiền tài, quyền lực, những thứ này có nhiều sức hấp dẫn hơn so với mỹ sắc, thỉnh thoảng tìm một cô em xinh đẹp là vì để thỏa mãn nhu cầu sinh lý bình thường.
Nhưng nữ nhân thì khác, dục vọng của các nàng, sẽ theo tuổi lớn lên mà gia tăng, hơn nữa thủ đoạn càng nhiều hơn, thậm có có một vài người mới thấy lần đầu, Lâm Tú chỉ là nghe miêu tả đã cảm thấy không rét mà run, sự thê thảm của người tự mình trải qua, lại càng là không cần nhiều lời.
Lâm Tú hiểu Lưu Đông, nhưng cũng không đồng tình với hắn.
Vốn dĩ trên đời này không có bữa cơm miễn phí, nếu đã quyết định làm tiểu bạch kiểm thì phải có sự giác ngộ của tiểu bạch kiểm, nhìn từ góc độ của nghề tiểu bạch kiểm này, hành vi của hắn được coi như là phá luật lệ.
Lâm Tú tìm một quán trà ở đối diện thanh lâu uống trà, thuận tiện cho người làm thuê của quán trà hai đồng bạc, bảo hắn đi phủ Bảo Định hầu mời nữ tử kia đến đây, nói là hắn đã tra được manh mối Lưu Đông phản bội nàng.
Nửa canh giờ sau, một thân thể tròn cuồn cuộn, đã dẫn theo hơn mười hạ nhân Hầu phủ đi đến cửa thanh lâu.
Lâm Tú đi ra khỏi quán trà, nữ nhân kia nổi giận đùng đùng hỏi: "Thứ chó má kia ở đâu?"
Lâm Tú nói: "Đừng nóng nảy, đợi hắn đi ra rồi nói sau."
Nữ nhân kia cắn răng nói: "Ta không đợi được nữa!"
Dứt lời, nàng đã dẫn hơn mười hạ nhân xông vào, đi vào thanh lâu, nàng bê một cái ghế đến, chặn ở cửa, nói: "Tìm, tìm từng phòng một cho ta!"

Bình Luận

0 Thảo luận