Tiên Nghịch
===========
Chương 999: Cổ chi tam tộc đoàn tụ
----------------------------------
Hóa thành chân thân Cổ Thần, Vương Lâm gầm lên một tiếng giận dữ, hình thành một cỗ xoáy lốc quét ngang, lập tức va chạm thẳng với Cổ Ma Chi Hống vô hình kia.
Cùng lúc đó, Cổ Yêu Bối La đang trong bỏ chạy cũng lập tức dừng lại, ánh mắt lộ ra một chút cuồng điên.
-Hôm nay Cổ chi tam tộc không ngờ cùng xuất hiện ở đây, thật là tráng lệ, Cổ Yêu Bối La ta nếu trốn tiếp, không khỏi xin lỗi với thân phận Cổ Yêu của mình.
Quang mang nồng đậm trong mắt Bối La, cả thân hình hắn nhoáng lên một cái, lập tức trở nên bành trướng. Thân hình thất tinh cổ yêu gần trăm trượng, tương xứng với chân th của Cổ Thần của Vương Lâm.
Trong thời gian ngắn, dường như chiến tranh nơi đây dĩ nhiên đã không thuộc về tu sĩ nữa rồi, mà là thuộc loại cổ chi tam tộc còn tồn tại tới nay.
Thân yêu Bối La biến ảo, lập tức cũng rống giận lên, một hống của Cổ Yêu, hóa thành vô hình tấn công, liên thủ với Vương Lâm, hướng về Cổ Ma Tháp Già điên cuồng gào thét tiến tới.
-Không ngờ là vương tộc Cổ Thần!
Cổ ma Tháp Già nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, hắn thấy rõ ràng bên trong năm tinh điểm ở mi tâm của Vương Lâm còn có một chút kim mang.
Một chút kim mang này đại biểu cho vương tộc!
Cổ chi tam tộc đồng thời rống giận, lập tức hình thành một cỗ gió lốc không thể hình dung được, quét ngang toàn bộ tầng 8 tiên đế động phủ này khiến cho kiến trúc bốn phía chung quanh ầm ầm sụp đổ, ngay cả không trung cũng giống như sụp đổ tới nơi vậy. Từng khe mịn xuất hiện, từng trận khí nóng rực vờn quanh bốn phía.
-Cổ Thần, có dám cùng ta chiến với Cổ Ma không!
Cổ Yêu Bối La một bước đi ra, quát lớn.
Vương Lâm tay phải nắm chặt, hư không một trảo, phía trước mặt lập tức xuất hiện một cái khe thật lớn, tia chớp màu tím lao ra điên cuồng, tạo thành một thanh Diệt Thần Mâu dài gần trăm trượng, bị Vương Lâm ôm lấy trong tay hét lớn:
-Có gì không dám?
Cổ Yêu Bối La cười dài cũng hư không một trảo, ngay lập tức một cây đại phiên trăm trượng xuất hiện, quét ngang che thiên địa, thẳng tới Cổ Ma.
Vương Lâm bước chân xông tới Cổ Ma.
Cổ Ma ánh mắt lộ ra trào phúng, nâng bối đao trong tay lên, quét ngang một đao, lập tức đao mang ngập trời, cười điên cuồng nói:
-Chỉ là Cổ Thần ngũ tinh, Cổ Yêu thất tinh, mà dám cùng ta đánh một trận!
Trong tiếng cười của hắn đao mang kinh thiên động địa, trong thời gian ngắn đã gào thét tiến tới. Đao mang này chỉ có hai đạo, đạo thứ nhất quét ngang, đạo thứ hai chém xuống, hai đạo đao mang này đại biểu cho thiên và địa. Một khi chúng giao thoa vào nhau sẽ tạo thành một lực lượng có tính hủy diệt vô cùng lớn.
Cổ Yêu Bối La vung tay phải lên, lập tức đại phiên trăm trượng hóa thành vô số yêu khí, thẳng tới đao mang đang ở trong không trung kia. Toàn thân hắn yêu khí tung hoành, kinh thiên động địa.
Vương Lâm cầm Diệt Thần Mâu trong tay vung về phía trước, lập tức lôi quang tử điện xuất hiện trong chớp mắt. Diệt Thần Mâu trong tử quang vô tận, ầm ầm va chạm với đao mang.
Những tiếng động ầm ầm đột nhiên xuất hiện, đao mang địa diện va chạm với Diệt Thần Mâu, lập tức hình thành một lực tấn công vô biên hướng tới chung quanh. Mặt đất bỗng nhiên ầm ầm sụp đổ, từ nay về sau tiên đế động phủ sẽ không còn tầng chín nữa, có, chỉ là tầng thứ chín đã thông với tầng tám rồi.
Dưới tấn công, thân thể Cổ Thần của Vương Lâm, cảm nhận được một lực lượng trùng kích vào mình không thể tưởng tượng được. Trong cơ thể truyền ra những tiếng động bang bang, phảng phất như xương cốt vỡ vụn tới nơi vậy. hắn phu ra một ngụm máu, tinh điểm cổ thần trên mi tâm lập tức ảm đạm đi.
Đại phiên của Cổ Yêu trên trời, lại tiếp xúc với đao mang kia, hiện lên tiếng động rung trời. Một vòng tròn lực công kích không ngừng lan tỏa về chung quanh, quét ngang qua khoảng không. Dưới lực tấn công này, những khe nứt ngày càng nhiều hơn, trong khe, giống như muôn vàn tơ máu thẩm thấu, dung nham tràn ngập, dường như khoảnh không trong lúc này, chỉ cần hơi chạm nhẹ vào cũng sẽ ầm ầm sụp đổ vậy.
-Vương Lâm, ngươi với ta hôm nay liều mạng với hắn, nếu không, chúng ta không ai có thể chạy thoát khỏi tiên đế động phủ.
Cổ Yêu Bối La trong rống giận, một bước tiến tới, thẳng tới Cổ Ma. Nhưng trong khoảnh khắc thân hình hắn vừa di chuyển, cả người hắn lập tức lui về sau nhanh như ánh chớp. Tốc độ này quá nhanh gần như hóa thành một tàn ảnh, liền vượt qua chỗ xung yếu của khoảng không mà đi.
Chỉ có điều, tốc độ của Cổ Yêu Bối La mặc dù nhanh, nhưng tốc độ của Vương Lâm cũng nhanh hơn. Tiếng hô của Bối La lúc truyền ra, hắn dĩ nhiên đã một tay bắt được Vương Nguy, Hồ Quyên, hai chân vừa bước, thân mình đã thẳng tới không trung, so với Cổ Yêu Bối La còn nhanh hơn, một quyền đánh thẳng vào không trung.
Hiện giờ khoảng không đã yếu vô cùng rồi, lúc này dưới một quyền của Vương Lâm, lập tức ầm ầm sụp đổ, không trung hoàn toàn tan vỡ.
Trong khoảnh khắc không trung tan vỡ, dung nham vô tận từ trên trời giáng xuống, giống như một cơn mưa dung nham, trong thời gian ngắn đã trút xuống. Vương Lâm thân mình nhảy vào trong dung nham, thẳng tới phía trên mà đi.
Cổ Yêu thầm mắng, nhưng tốc độ cũng không giảm, thẳng tới phía trên.
Hư Không Tử tu đạo nhiều năm, tuy nói bởi vì chuyện vừa nãy mà tâm thần có chút hỗn loạn. Nhưng lúc này lại vô cùng tỉnh táo. Ngay khi khoảng không sụp đổ, cả người hắn phun đầy máu tươi, dùng Huyết Độn thuật nhảy vào trong dung nham, không để ý tới dung nham cực nóng phía trước cùng với trận chiến cổ chi tam tộc làm cho thương thế mình tăng thêm. Sau khi hắn nhảy vào trong dung nham cũng không muốn tìm Vương Lâm gây thêm phiền toái, mà thầm nghĩ trong đầu phải chạy nhanh ra khỏi nơi đây một chút.
Hắn bị trọng thương, tới lúc này, tu vi không ngờ đã từ Toái Niết xuống Tịnh Niết đỉnh rồi, bất an nồng đạm bao phủ tâm thần hắn, khiến cho Hư Không Tử oai phong một cõi, lúc này như chó nhà có tang.
Vương Lâm nhảy vào tầng thứ bảy, trước mặt là tầng tầng dung nham nóng vô cùng ập tới. Thân thể hắn nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành giống như thường nhân, sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu. Cơ thể hắn truyền ra từng cơn đau nhức vô cùng khiến cho tốc độ không khỏi chậm đi. Lúc nãy hóa thành chân thân cổ thần, nhưng dưới đao mang của Cổ Ma, mặc dù có Diệt Thần Mâu, nhưng vẫn trọng thương.
Nhưng nếu lúc trước hắn không làm vậy, lúc này bất kể là Vương Nguy hay Hồ Quyên, đều không thể chạy ra được. Thậm chí ngay cả hắn, sợ rằng cũng không có cơ hội chạy trốn tới tầng thứ bảy này. Dù sao, tu vi của Vương Lâm trên thực tế cũng chỉ là Khuy Niết hậu kì đỉnh phong.
Đúng lúc này, Hồ Quyên ôm lấy Vương Lâm và Vương Nguy, thẳng tới phía trên lao đi. Hồ Quyên vừa ăn hoàn đan dược còn sót lại, lúc này tu vi đã hồi phục, mang theo Vương Lâm và Vương Nguy không ngớt chạy qua dung nham nóng chảy này.
Dung nham chảy ra, không ngừng dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm, khiến cho tinh thần Vương Lâm có chút chấn động, nhanh chóng truyền đạo niệm nói:
-Tiền bối đi tới trước đi, nơi đó là lúc trước ta thổ nạp phát hiện ra một hỏa linh, có thể ngăn cản được bước chân Cổ Ma trong nhất thời.
Hồ Quyên ánh mắt lộ ra do dự, nếu là lúc trước, nàng và Vương Nguy mặc dù tán thưởng Vương Lâm, lúc này cũng sẽ không chút do dự. Nhưng Vương Lâm mới vừa rồi cứu vợ chồng mình, loại đại ân này, nàng xem đã ghi tạc trong lòng. Lúc này nàng còn không rõ, lúc trước Vương Lâm đã cứu được Vương Nguy trên tay Hư Không Tử đánh lén một lần, loại ân đức này tất yếu cần phải báo đáp.
-Ngươi… Hồ Quyên nhìn thoáng qua người vừa trợ giúp mình chống lại tuyệt đại bộ phận đao mang, lại bị một rống giận của Cổ Ma làm trọng thương Vương Nguy, lúc này nhu cầu cấp bách là phải chữa thương. Hồ Quyên không có thời gian.
-Tiền bối cứ yên tâm!
Vương Lâm thân mình nhoáng lên một cái, từ bên người Hồ Quyên rời đi, thẳng tới sâu bên trong dung nham ở tầng thứ bảy này. Hồ Quyên cắn răng một cái, mang theo Vương Nguy, thẳng tới phía trước, đảo mắt đã biến mất không thấy.
Đợi khi Hồ Quyên rời đi, Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, hắn sở dĩ liều mạng như vậy, chính là khiến cho Vương Nguy và Hồ Quyên nhớ kỹ cái ân của mình. Chỉ cần hai người này cảm kích mình, như vậy sau này mặc dù Thanh Sương không thức tỉnh, việc của Tư Đồ Nam, hai người bọn hắn cũng không thể không giúp. Thậm chí là việc của Chu Dật, hai người này sẽ xem ân tình của mình, nên sẽ khác. Đang trong dung nham, Vương Lâm không chút nghĩ ngợi, hung hăng hấp một cái, lập tức dung nham không ngừng phát tiết xuống phía dưới, dường như có một cỗ lực nghịch chuyển, hỏa thuộc tính không ngừng điên cuồng hút vào trong cơ thể Vương Lâm, lưu chuyển trong kinh mạch của hắn, làm dịu huyết nhục, dung nhập vào xương cốt khiến cho thân thể trọng thương của Vương Lâm, khôi phục lại.
Lúc này Vương Lâm không cẩn thận như lúc trước, mà cực kỳ điên cuồng, thân thể của hắn có chu tước biến ảo vờn quanh Vương Lâm. Tiếp đó hỏa lực ở dung nham chung quanh lại mãnh liệt tiến tới. Trong khi dung nham tầng thứ bảy chảy xuống tầng tám, Cổ Yêu Bối La và Hư Không Tử lao ra, Cổ Ma Tháp già đuổi theo. Trong khoảnh khắc Vương Lâm điên cuồng hút hết hỏa lực trong dung nham, thôn phệ phần lớn, dẫn động làm cho núi lửa sụp đổ.
Đúng lúc này, một tiếng kinh thiên động địa, khiến cho dung nham ầm ầm chấn động, từ sâu trong núi lửa truyền tới. Trong dung nhâm, một vòi nước cực mạnh nâng lên, trong nháy mắt, bất kể là dung nham Vương Lâm chưa hấp thu, hay đã rơi vào trong tầng thứ tám, toàn bộ dường như có linh tính vậy, lập tức ngưng tụ cuốn lại, thẳng tới đầu vòi nước kia mà đi.
Trong nháy mắt, toàn bộ dung nham tầng thứ bảy biến mất, chỉ còn một đầu hỏa long không thể hình dung được, gắt gao nhìn chằm chằm vào hết thảy sinh linh dưới chân.
Đồng thời, trên tinh không mênh mông, bên ngoài một vùng đất do Yêu Linh chi địa biến thành, xa xa một ánh nửa như thiêu đốt tinh không mà lao tới. Trong ánh lửa có một đầu Chu Tước khổng lồ, mang theo tiếng hí thanh minh, dần dần tới gần.
Chu Tước này có linh tính, tìm kiếm không phải là Đông Hải nhập khẩu ở Yêu Vận Tinh, mà là một nơi bụi bặm trong Yêu Linh chi địa.
Phía sau thân mình khổng lồ của Chu Tước là rất nhiều tu sĩ. Trong đó có sáu lão nhân làm chính, sau lão nhân này mặc trường bào đỏ sẫm, khí tức cường nhân ngập trời, cả đám người không ngờ đều là Toái Niết tu sĩ!
-Tìm chân linh ở đâu, chính là nơi tộc nhân thức tỉnh, phía trước kia truyền tới cảm ứng, việc này sợ là có nguy cơ rất lớn, nhưng ta dù có liều mạng hết thảy, cũng muốn bảo vệ tộc nhân thức tỉnh kia bình an!
Sáu người nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ kiên định, phía sau bọn họ, một đám người Chu Tước thánh tông, đồng thời lộ ra ánh mắt kiên nghị.
Đồng thời trong tổng bộ Tu Chân Liên Minh, từ tinh cầu trên lốc xoáy truyền ra một thanh âm cực kỳ uy nghiêm.
-Tạm hoãn việc chiến tranh với La Thiên, dùng toàn lực đi tới động phủ Thanh Sương!
Thanh âm truyền ra, ngoài Tu Chân Liên Minh, bóng dáng Thanh Thủy, chậm rãi biến ảo xuất hiện, hắn nhìn chằm chằm vào tổng bộ Tu Chân Liên Minh, ánh mắt lộ ra hồng quang cực cảnh.
Đồng thời, trong Liên Minh Tinh Vực, trong Côn Hư chi cảnh, lão nhân lần trước phát hiện ra Vương Lâm, thần sắc lộ ra vẻ phức tạp. Sau khi lắc đầu thân mình bước ra nửa bước, quay đầu lại nhìn về Côn Hư thánh nữa lạnh lùng phía sau.
-Phân thân thứ chín của ngươi gặp kiếp nạn bị hủy, kiếp nạn này nếu đã tới, ngươi còn trốn làm gì nữa?
Tuyệt mỹ nữ nhân thủy chung lạnh lùng kia cúi đầu trầm mặc.
-Phân thân thứ chín của ngươi, ngươi không thể tránh né được nữa, thủy chung vẫn phải đi đối mặt… Năm đó ngươi cứu Chu Như tiểu cô nương, lão phu đã hiểu được, tâm thần của ngươi đã vì phân thân thứ chín mà loạn… Trong lòng lão nhân thầm than, đang ở giữa không trung, ngẩng đầu nhìn hư vô.
-Nhớ kỹ, ngươi là Côn Hư Thánh Nữ Mộc Băng Mi, không phải là Chu Tước Tinh và tu sĩ tầm thường đã chết Liễu Mi! Trên người ngươi, có sứ mệnh khôi phục Cô Hư chi cảnh, cũng có trách nhiệm đối kháng với người bên ngoài, trong giới và ngoài giới, thời gian mở ra, không lâu nữa… -Hắn không phải là tu sĩ tầm thường… Không đợi lão nhân nói xóng, nữ nhân lạnh lùng có thể làm cho tim bất kỳ kẻ nào cũng phải đập thình thịch, cam nguyên vì mỹ nhân mà từ bỏ hết thảy, bình tĩnh mở miệng nói.
-Ngươi…chẳng lẽ vẫn còn chấp mê bất ngộ!
Lão nhân nhíu mày.
-Ta chỉ nói cho ngươi, hắn, không phải là tu sĩ tầm thường!
Nữ nhân lạnh lùng, thanh âm bình tĩnh, nhưng giọng điệu hơi nặng một chút.
-Được, mặc dù hắn không phải là tu sĩ tầm thường, mặc dù không biết hắn có phương pháp gì mà tâm thần có thể tới nơi đây, mặc dù tu vi của hắn cuối cùng cũng đạt tới bước thứ hai – quán phong, nhưng, thì sao?
Lão nhân thần sắc lộ ra một cỗ khinh thường.-Hắn chung quy, cũng chỉ là một tu sĩ.
Lão nhân này cũng không biết, hắn một tiểu tu sĩ nho nhỏ, chính là người thức tỉnh mà toàn bộ Chu Tước Thánh Tông phải dùng toàn lực bảo vệ, tiểu tu sĩ tu chân này, có được huyết mạch Cổ Thần. Huyết mạch Cổ Thần này cũng không phải kế thừa mà có, mà là sau khi thân thể Vương Lâm tan vỡ, bằng vào trí nhớ của Đồ Ti, tu hành Cổ Thần quyết, một lần nữa ngưng tụ ra thân thể, thân thể này, chính là căn nguyên huyết mạch.
Hắn cũng không biết, tu sĩ nho nhỏ này, có được yêu nghich… -Ngươi cũng từng chỉ là một tu sĩ.
Tuyệt sắc nữ nhân liếc mắt nhìn lão nhân, bình thản nói.
Trên mặt lão nhân lộ ra nụ cười khổ, cũng không biết phải nói cái gì.
-Ngươi yên tâm đi, trách nhiệm của Côn Hư Thánh Nữ ta sẽ làm. Nhưng việc riêng của bản thân ta, ngươi không thể can thiệp, cũng không có thân phận đi can thiệp. Chuyện của ta với hắn, không cần bất kỳ kẻ nào can dự vào!
Tuyệt sắc mỹ nữ thanh âm chắc như đinh đóng cột, không có nửa điểm thỏa hiệp.
Lão nhân thầm than, không có tiếp tục nói chủ đề này, nhìn không trung nói:
-lão bằng hữu thân thể đã bị đoạt xá, ta muốn đi xem, ngươi có đi cùng không?
Tuyệt sắc mỹ nữ trầm ngâm, thần sắc phức tạp, cuối cùng cũng kiên định nói một câu, gật đầu:
-Đi!
Tầng thứ bảy trong động phủ tiên đế, toàn bộ dung nham ngưng tụ thành một đầu hỏa long. Hỏa long cực lớn này nâng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mọi người phía dưới, một cỗ uy áp tràn ngập khắp nơi.
Trong loại uy áp này, còn có nhiệt lưu cực nóng phun ra giữa hai lỗ mũi, hai cái long sừng đỏ thẫm, tản mát ra nhiệt khí nồng đậm.
Nhưng hình đồ sộ lúc này vờn quanh, khiến cho hỏa long có một cỗ khí thế ngạo nghễ thiên hạ.
Mang theo ánh mắt phẫn nộ, đảo qua trên người mọi người ở đây. Đầu tiên hỏa long nhìn chính là Vương Lâm, trên thân thể nhỏ bé của Vương Lâm nó cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, khí tức quen thuộc này chính là hỏa lực.
Bị ánh mắt của hỏa long nhìn ngắm, tâm thần Vương Lâm chấn động, nhưng không có cúi đầu, mà chậm rãi lui về phía sau, chỉ có điều, sau một lát hỏa long thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm vào Hư Không Tử, Cổ Yêu, Cổ Ma, cái đầu lớn trầm xuống, xông thẳng tới ba người mà thôn phệ.
Trong lòng Vương Lâm khẽ thở ra, trong nháy mắt đã lui về phía sau, thần thức nhìn lại, chỉ thấy hỏa long trong rít gào lập tức làm cho toàn bộ tầng bảy tiên đế động phủ hóa thành biển lửa. Dưới thiêu đối của ngọn lửa nồng đậm, Cổ Yêu Bối La hai mắt chợt lóe, không ngờ không hề bỏ chạy mà hai tay bấm niệm thần chút. Yêu khí tung hoành, hóa thành một đầu yêu quái màu lục, thẳng tới Cổ Ma ở phía sau mà thôn phệ.
Hư không Tử bấm niệm thần chút, bên ngoài cơ thể hóa thành cơn lốc cát vàng, toàn bộ tạo thành một hàng rào cát vàng vờn quanh người chừng mười trượng, ngăn cản ngọn lửa ở bên ngoài. Nhưng với tu vi hiện giờ của hắn, cũng không thể ngăn cản được bao lâu, lốc xoáy cát vàng kia vừa mới đụng tới ngọn lửa không ngờ ầm ầm vài tiếng, nhanh chống tan vỡ.
Cổ ma Tháp Già, thần sắc lạnh như băng, hai mắt mang theo ma quang khát máu, bước ra nửa bước, khàn khàn cười nói:
-Xem ngươi chạy thế nào, hỏa long linh ở động phủ này năm đó, không ngờ cũng dám phản chủ!
Cổ Ma nói xong, tay phải bấm niệm thần chút, hướng tới phía trên chỉ ra, miệng khẽ quát:
-Cho ngươi nhìn xem thần thông thuật của tiên đế Thanh Sương năm đó, Ma Chi Phần Thiên!
Lời vừa nói xong, lập tức trên ngón tay của Cổ Ma có một ngọn lửa màu đen ầm ầm xuất hiện, lửa ma này vừa mới xuất hiện đã lập tức bắn về chung quanh. Hơi nóng nồng đậm tràn ngập giữa trời đất tầng thứ bảy này.
Ngay cả không trung cũng bị lửa qua quét ngang qua biến thành một mảnh màu đen, ngọn lửa ma vô cùng vô tận phát ra cực nóng, ẩn chứa cả ma khí, chẳng những có thể đốt cháy hết thảy, ma khí nhập thể, khiến cho nguyên thần tan vỡ.
Trong thời gian ngắn, ngọn lửa ma bao trùm trên trời, đầu hỏa long rống giận lập tức làm cho ngọn lửa điên cuồng tản ra, chạm vào lửa ma làm cho tầng thứ bảy rung chuyển trời đất. Thân hình khổng lồ của hỏa long thẳng tới Cổ Ma.
Cổ Ma cười lạnh, tay phải duỗi ra chỉ xuống phía dươi, một chỉ điểm vào trên người hỏa long đang rít gào tiến tới. Trong sát na, lửa ma trên thiên không rít gào mà phủ xuống, giống như mưa sao băng ầm ầm phóng thẳng tới người hỏa long.
Cảnh tượng này, kinh thiên động địa, lửa ma vô tận trong phút chốc đã đánh lên người hỏa long. Lửa ma không ngừng buông xuống, đảo mắt đã bao trùm toàn bộ thân thể hỏa lonh, khiến cho hỏa long này thoạt nhìn toàn thân có ma khí ngập trời.
Từng tiếng rít gào giận dữ cùng thảm thiết quanh quẩn. Hỏa long trong giãy dụa một đầu đánh tới, nhưng ngay khi tới gần Cổ Ma, Cổ Ma Tháp Già tay phải ấn một cái tới trước, lập tức một cỗ lực vô hình tràn ngập, không ngờ bắt lấy hỏa long đang cách mười trượng nữa thì va chạm vào mình.
Mặc cho hỏa long rít gào thế nào, nhưng cũng không thể nào thoát ra được, cảnh tượng này khiến cho Cổ Yêu Bối La đang xem cũng lập tức giật mình kinh sợ.
-Ngươi không ngờ đã có thể thi triển được thần thông của Thanh Sương, lại có thể phát huy được lực lượng vô hình trong cơ thể!
Bối La ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn rõ ràng, Cổ Ma Tháp Già trước mặt mình đã đoạt xá thân thể Thanh Sương tới mức tâm thân hợp nhất rồi.
Không chút do dự, Cổ Yêu Bối La buông tha chua xót trong lòng, buông tha hết thảy tính toán tấn công, lui lại phía sau. Hắn hiểu được, lấy thực lực của mình, mặc dù với mọi người trong động phủ này hợp sức lại cũng không thể thay đổi sự thật là Thanh Sương đã bị đoạt xá.
-Bản Ma năm đó không tiếc hết thảy, ở đây chiến đấu với Thanh Sương trong thân thể hắn vô số vạn năm, chính là vì thần thức trí nhớ và tu vi toàn thân của Thanh Sương. Trong yếu nhất chính là thân thể này của hắn!
Cổ Ma một trảo về hỏa long trên không trung, cất bước đi tới, trong miệng cất lên tiếng cười cuồng tiếu.
-Cổ Yêu, ngươi và ta năm đó ở ngoài giới là đại địch, hiện giờ ngươi giống như con kiến trước mặt bản ma, đợi khi bản ma cùng thân thể Thanh Sương hoàn toàn dung hợp lại. Có được thân thể chân chính được Thanh Sương tế luyện qua vô số năm, có thể phá vỡ hết thảy quy tắc, trong thiên địa này không có chỗ nào có thể ngăn trở được quy tắc chi thể bước tới.
-Có thân thể này, bản ma có thể ngược dòng truy theo cổ chi tổ tiên, đạt tới cửu tinh cánh giới chân chính của cổ ma bộ tộc. Một khi tới cửu tinh, Cổ Ma Tháp Già ta có thể tiến vào di tích cổ chi tổ tiên, đạt được phản cổ chi lực chân chính.
Cổ Ma Tháp Già điên cuồng cười, thân mình hắn bước đi, hỏa long giãy dụa lùi về phía sau, rống giận liên tục, nhưng khi Cổ Ma vung lên, hỏa long lập tức bị hất văng ra sau.
-Thanh Sương thần thông, Ma Chi Phần Thiên Chử Hải!
Trong hai mắt Tháp Già ma diễm ầm ầm chuyển động, trong phút chốc mặt đất tầng thứ bảy lập tức tràn ngập ma khí, ma khí này nồng đạm, dường như trở thành thực chất tới nơi vậy. Không ngờ chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một ma hải!
Sóng dữ quay cuồng, Vương Lâm trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, không chỉ hắn, lúc này Hư không Tử cùng Cổ Yêu Bối La cũng đồng dạng như vậy.
Hỏa long ở xa xa đồng thời rít gào trong ma hải, nhưng trong ánh mắt không ngờ cũng có hoảng sợ.
Theo một câu Phần Thiên Chử Hải của Cổ ma Tháp Già, ma khí lập tức biến thành nước biển, lập tức nổi dậy, từng trận ma khí ầm ầm, trong phút chốc hiện thành vô số bọt nước trên mặt, ẩn chứa sức nóng kinh người.
Phần Thiên Chử Hải này, chính là đem đốt toàn bộ hải dương, khiến cho tiêu tan hết thảy, lại khiến cho người bị vây sâu bên trong, không có khả năng giãy dụa.
Theo Cổ Ma Tháp Già tiếp xúc trong thời gian ngắn ngủi. Vương Lâm phát hiện ra, người này thời gian càng nhiều, dường như càng mạnh hơn. Tỷ như thần thông, lúc ở tầng thứ chín, người này sợ rất khó thi triển ra, nhưng lúc này, không ngờ đã có thể vận dụng thần thông thuật của tiên đế năm đó.
Nghĩ tới vô số thần thông của tiên đế Thanh Sương, Vương Lâm không khỏi cảm thấy da đầu run lên. Nhưng lúc này cũng không thể nghĩ nhiều, thân thể trong ma hải, dưới nước biển vô cùng vô tận, sóng mạnh cuốn động. Trên bầu trời lại có lửa ma không ngừng bay xuống, toàn bộ hải ma xuất hiện vô số thủy khí.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận