Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Khánh Dư Niên

Chương 1635

Ngày cập nhật : 2025-07-17 03:29:31
Khánh Dư Niên
=============

Chương 1635: Tất cả chúng ta đều là những biển cả với màu sắc khác nhau 1
-------------------------------------------------------------------------

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Phạm Nhàn nhìn rõ vẻ lạnh nhạt và phẫn nộ trong cặp mắt của Tiểu Hoàng

đế, biết đối phương dù sao cũng là Hoàng đế, sợ mắc sai lầm trước mặt bề tôi,

câu nói vừa rồi của mình thật quá đáng, bèn tự cười nhạo: "Bệ hạ, ngoại thần có

chuyện quan trọng cần bẩm báo."

Tiểu Hoàng đế im lặng hồi lâu, không biết trong lòng đang giằng co thế nào.

Hôm nay, cô chứng kiến quá nhiều chuyện huyền bí không liên quan tới quyền

lực, khiến cho tâm thần chấn động mãnh liệt, mà bây giờ nhìn Phạm Nhàn, lại

nhớ tới chấn động tinh thần đêm qua.

Sau một hồi lâu, Tiểu Hoàng đế lạnh lùng nói: "Các ngươi lui hết ra ngoài,

trẫm có đôi lời muốn nói với Phạm khanh."

Lời vừa dứt, xung quanh xôn xao, nhất là Lang Đào ngạc nhiên quay đầu

nhìn Hoàng đế bệ hạ của mình, không hiểu bây giờ là tình huống gì.
Trước đó

vài ngày, bệ hạ vừa quyết định liên minh với Vân Chi Lan của Kiếm Lư để giết

Phạm Nhàn tại Đông Di thành, hôm qua mọi người đều thấy Phạm Nhàn bắt bệ

hạ vào Kiếm Lư, thù hận giữa hai bên phải là không đội trời chung mới đúng.

Nhưng bây giờ nhìn cách hai người nói chuyện, hoàn toàn không giống tưởng

tượng.

Hà đạo nhân luôn đứng bên cạnh Tiểu Hoàng đế cũng cảm thấy kinh ngạc,

nghi ngờ nhìn Lang Đào, chờ đợi lời phán của hắn.

Lang Đào hít sâu hai hơi, vung tay ra hiệu, dẫn mọi người rời khỏi phủ

thành chủ. Cho dù hắn có lo lắng Phạm Nhàn sẽ gây hại cho bệ hạ hay không,

nhưng Hoàng đế bệ hạ đã hạ kim khẩu, đám thần tử như mình cũng chỉ biết tuân

theo mệnh lệnh.

Phủ thành chủ một lần nữa trở lại yên tĩnh. Phạm Nhàn đứng dậy, bước đến

bên cạnh Tiểu Hoàng đế, im lặng nhìn cô, đột ngột nói: "Những điều nàng nghe

thấy lúc cuối cùng hôm nay, đừng nói ra ngoài, nếu không ta cũng sẽ nói ra

những điều ta biết."

Sắc mặt Tiểu Hoàng đế hơi đổi, ánh mắt lóe lên tia hàn quang rồi lặng lẽ tắt

ngúm, cô không ngờ Phạm Nhàn nhanh chóng đoán ra ý nghĩ của mình, cũng

không ngờ Phạm Nhàn sẽ trực tiếp dùng bí mật của của mình để uy hiếp chính

mình như vậy.

Người đứng đầu Giám Sát viện viện là đệ đệ của Tứ Cố Kiếm, chuyện này

có rất nhiều chỗ để khai thác, thậm chí có thể lung lay nền tảng triều đình

Khánh Quốc, tạo nên mâu thuẫn không thể hòa giải giữa Hoàng đế Khánh Quốc

và Giám Sát viện - Cẩm Y vệ Bắc Tề không phải ăn không, từ rất lâu trước đây

Tiểu Hoàng đế đã nghe Vệ Hoa kể về vụ ám sát trong Huyễn Không miếu năm

xưa, Khánh Đế luôn cho là do đệ tử vô danh của Tứ Cố Kiếm gây ra.

Tiểu Hoàng đế hít một hơi thật sâu, bí mật này quá quan trọng với Bắc Tề,

có thể khiến Khánh Quốc nội loạn, chắc chắn sẽ giúp Bắc Tề lật ngược cục

diện, nhưng... trong tay Phạm Nhàn cũng nắm giữ bí mật đủ sức làm rung

chuyển cả Bắc Tề.

Sắc mặt cô thay đổi mấy lượt, cuối cùng mới nói nhỏ: "Trẫm biết rồi."

o O o

Ở bên ngoài phủ thành chủ, sắc mặt đám người Lang Đào cũng thay đổi

không ngừng, dù sao họ cũng không thể nghĩ tới, mình lo lắng cả đêm bên

ngoài Kiếm Lư, sợ hãi cho sự an nguy của bệ hạ, cuối cùng bệ hạ lại có vẻ thân

thiện với Phạm Nhàn như vậy.

Đột nhiên con ngươi của Lang Đào co lại, nói: "Truyền lệnh về Nam Khánh,

bảo Mộc Bồng chạy về."

Hà đạo nhân bên cạnh thay đổi sắc mặt, hạ giọng nói: "Đại nhân nghi ngờ

Phạm Nhàn đã hạ độc cho bệ hạ?"

"Phạm Nhàn chính là cao thủ độc đạo đương thời, nếu không phải dùng độc,

làm sao hắn có thể dễ dàng để bệ hạ rời đi, và vì sao bệ hạ lại chịu ở lại bí mật

bàn luận với hắn." Trong mắt Lang Đào đầy vẻ phẫn nộ, lạnh lùng nói từng chữ

một: "Phạm Nhàn, độc như rắn rết, không thể xem thường."

Phản ứng của Lang Đào không thể nói là chậm, nhưng hắn hoàn toàn không

biết Mộc Bồng đã bị Phạm Nhàn nhốt vào Thất Xử Giám Sát viện. Hắn càng

không biết, đúng là Phạm Nhàn đã hạ độc cho Tiểu Hoàng đế, nhưng không

phải là loại độc chết người, mà là độc trong lòng, không thể cứu chữa.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Tứ Cố Kiếm không ra lệnh cho đệ tử Kiếm Lư giết Phạm Nhàn, thậm chí

tha thứ cho cả thủ lĩnh thích khách Giám Sát viện dám đâm mình bị thương. Sự

thật này khiến các đệ tử Kiếm Lư cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi. Còn Vân Chi

Lan rời Kiếm Lư trong im lặng, tâm trạng càng thêm nặng nề.

Hắn nhìn quanh, tam sư đệ và tứ sư đệ vẫn ở lại trong Kiếm Lư, có vẻ như

sư phụ có điều muốn dặn dò họ. Vân Chi Lan không nhịn được nhìn ánh chiều

tà chiếu rọi mặt mình, khẽ thở dài, hai sư đệ này rất tôn trọng hắn, cũng tham

gia vào việc giam giữ Thập Tam Lang và phục kích Phạm Nhàn. Giờ đây sư

phụ giữ họ lại, chẳng lẽ muốn hỏi về việc đó?

Với hiểu biết của hắn về Tứ Cố Kiếm, nếu sư phụ thật sự muốn xử trí hành

động của hắn, chắc chắn sẽ không cần điều tra gì, trực tiếp bảo hắn tự sát, hắn

cũng khó mà chống lại được.

Bình Luận

0 Thảo luận