Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 39: Con Đường Thành Thần

Ngày cập nhật : 2025-07-23 09:20:03
Lục Thuỷ nhìn mặt sông, nhất thời không biết phải nói gì, hắn quyết định ra tay, cuối cùng quân địch đã biến mất.
Như vậy cũng tốt hơn so với việc nói chuyện chính, vừa đúng lúc bị người khác cướp mất.
Đúng là không nói ra thì không thoải mái.
Chỉ là, vừa mới định đi qua sông thì đột nhiên có một vật bay tới.
Lục Thủy đưa tay đỡ được, dùng Thiên Địa Chi Lực bảo vệ, phòng ngừa xảy ra điều ngoài ý muốn.
Dưới sông truyền lên một giọng nói:
"Con người, nhìn ngươi có phần cao ngạo, ta sẽ đưa ngươi một quyển sách dẫn lên con đường thành thần."
Lục Thủy thở dài, tên thần này bị trấn áp ở chỗ này, không phải không có đạo lý.
Cuối cùng hắn nhìn đồ vật trong tay, đó là một quyển sách, chỉ có điều bìa chữ đã nhìn không rõ lắm.
Không phải vấn đề mơ hồ, mà là vấn đề cấp độ.
"Xem ra không phải một cuốn sách bình thường." Lục Thuỷ ngẫm nghĩ.
Sau đó hắn vận dụng Thiên Địa Chi Lực xem xét cuốn sách, lần này hắn nhìn rất rõ ràng, tựa đề cuốn sách là:
Giáo dục bắt buộc để thành Thần trong 900 năm - Hắc Ám Thiên.
Lục Thuỷ: "..."
Tò mò, Lục Thuỷ lật xem trang thứ nhất:
Ta chính là Chân Thần duy nhất trong thiên địa.
Bên dưới có bảy vị Chủ Thần.
...
Trang thứ hai
Hôm nay ta tỉnh lại từ trên giường, lại là một ngày tuyệt đẹp, chỉ cần ta cô gắng làm việc, nhất định có thể đến học viện Thành Thần.
Đến học viện Thành Thần, ta sẽ có thể thành thần.
Ủng hộ, Rhiya.
...
Hôm nay phu nhân Dell bảo ta lên núi chẻ củi, ta đã chuẩn bị rất kỹ càng.
Mặc dù trên núi có Ma thú, nhưng ta nhất định hoàn thành, không sợ.
...
Lục Thuỷ lật vài tờ cuối cùng rồi khép sách lại.
Nếu hắn đoán không nhầm, đây là một cuốn tiểu thuyết tự truyện sứt sẹo.
Nhân vật chính là một người phụ nữ tên là Rhiya.
Mục đích chủ yếu của nàng là tới học viện Thành Thần.
Nhưng không ngừng làm việc chẻ củi, có trời mới biết nàng ngày tháng năm nào mới tới được học viện Thành Thần.
Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, Lục Thuỷ lật lại quyển sách, hắn trực tiếp lật tới trang cuối cùng xem một chút:
Hôm nay ta đi tới thành phố lớn, nghe nói nơi này chỉ cách học viện Thành Thần lộ trình ba năm, ta cảm giác việc thành Thần đẫ ở trước mắt.
Đói bụng nhiều ngày, ta dự định mua chút bánh mì để chúc mừng một chút.
Đi vào tiệm bánh mì, phát hiện nơi này đang làm hoạt động, mua một được hai.
Ta mua không ít, trên đường về rất vui vẻ.
Đến chỗ ở, ta muốn ăn no nê.
Chỉ là ăn có chút nghẹn, ăn quá nhanh, cổ có chút khó chịu.
Ta vẫy vùng một lúc, cuối cùng ngã xuống đất không dậy nổi.
Cũng không thể nhúc nhích.
Ta chết đi.
...
Lục Thuỷ: "..."
Thật sự là một bản tiểu thuyết kinh dị.
Sau đó Lục Thuỷ cất quyển sách Giáo dục bắt buộc để thành Thần trong 900 năm này đi, để cùng một chỗ với Thiên Địa Trận Văn.
Hắn bây giờ có thể rời đi.
Sương mù xung quanh bắt đầu giảm bớt, lúc này Chân Võ và Chân Linh đều nhìn về phía Lục Thuỷ.
Khí tức vừa rồi thật đáng sợ, bọn hắn căn bản không hề biết chuyện gì xảy ra, chỉ có thể mong chờ đáp án từ chỗ Lục Thủy.
Nhưng mà, Lục Thuỷ cũng không quay đầu lại.
Chỉ yên tĩnh đứng đó.
Khí tức vừa rồi có quan hệ với Thiếu gia, hay là cũng bị hù doạ?
Chân Võ, Chân Linh nhất thời không giám khẳng định, nhưng vừa rồi thật đáng sợ, mới đầu chỉ có một chút áp bách, nhưng sau đó lại có hai luồng sức mạnh bọn họ không thể nào hiểu được đang đọ sức.
Chân Võ, Chân Linh cũng không

Bình Luận

0 Thảo luận